Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Latest topics
» Hình ảnh bệnh mụn rộp sinh dục
Bốn năm mới nhận ra ta yêu nha I_icon_minitimeTue May 26, 2015 9:35 am by trungvn

» Liên tục chiêu sinh lớp " 1 KÈM 1"
Bốn năm mới nhận ra ta yêu nha I_icon_minitimeSat May 09, 2015 10:00 am by nobita32

» TRUNG TÂM TALENT CHIÊU SINH
Bốn năm mới nhận ra ta yêu nha I_icon_minitimeThu May 07, 2015 7:10 pm by nobita32

» Nhận biết triệu chứng mụn rộp sinh dục
Bốn năm mới nhận ra ta yêu nha I_icon_minitimeMon May 04, 2015 9:18 am by trungvn

» Hình ảnh bệnh mụn rộp sinh dục
Bốn năm mới nhận ra ta yêu nha I_icon_minitimeSun May 03, 2015 9:31 am by trungvn

» xin tài liệu hướng dẫn nhuộm và làm tiêu bản
Bốn năm mới nhận ra ta yêu nha I_icon_minitimeSat Dec 20, 2014 1:43 pm by truongminhtam2008

» Thông Báo Tuyển Sinh Lớp Chứng Chỉ Ngoại Ngữ B1, B2 Theo Khung Châu Âu
Bốn năm mới nhận ra ta yêu nha I_icon_minitimeThu Oct 02, 2014 4:44 pm by nobita32

» Học tiếng anh ở trung tâm nào tốt nhất!
Bốn năm mới nhận ra ta yêu nha I_icon_minitimeWed Apr 16, 2014 3:14 pm by nobita32

» Tuyển sinh liên thông cử nhân Xét nghiệm Y học năm 2014
Bốn năm mới nhận ra ta yêu nha I_icon_minitimeTue Mar 25, 2014 9:20 am by duocsyhanoi

» Mong các bạn trả lời gip1 mình. Mình đang cần gấp ạ. Cảm ơn nhiều ạ
Bốn năm mới nhận ra ta yêu nha I_icon_minitimeSun Dec 22, 2013 2:31 pm by worrylate1993

» TÓM TẮT HỆ THỐNG BETHESDA 2001
Bốn năm mới nhận ra ta yêu nha I_icon_minitimeFri Nov 15, 2013 2:49 pm by trolaitimnhau

» Sinh Hóa
Bốn năm mới nhận ra ta yêu nha I_icon_minitimeTue Oct 08, 2013 10:25 pm by tramduong

Microbiology
Bốn năm mới nhận ra ta yêu nha EZ0.6927645_28909_1
Bệnh học TB
Bốn năm mới nhận ra ta yêu nha RN0.6928815_28909_1
Đăng Nhập

Quên mật khẩu


Bốn năm mới nhận ra ta yêu nha

3 posters

Go down

Bốn năm mới nhận ra ta yêu nha Empty Bốn năm mới nhận ra ta yêu nha

Bài gửi by Good!!! Thu Oct 21, 2010 8:40 am

"Alo... cậu đang làm gì đó? cậu có muốn nói gì với mình nữa không? Ngày mai là mình trở về rồi đó, mình ở đó làm luôn, cậu có muốn gặp cũng hơi khó à nha! cậu có muốn nói gì nữa không? mình cảm thấy cậu có gì đó muốn nói phải không?…



Những lời nói ấy cất lên trong lúc tâm trí tôi đang ngổn ngang vì cảm giác sắp đánh mất điều gì đó rất quan trọng khi biết rằng ngày mai anh đi. Và những lời nói ấy như chìa khóa đã mở đúng cánh cửa tâm trạng của tôi. Tình cảm của tôi đã đến lúc phải “vỡ bờ”. Tôi không thể đè nén được nữa. Tôi cần phải nói cho người ấy biết những cảm nhận của tôi. “mình muốn gặp mặt cậu một tí được không? Đi uống cà phê nhé?...”.Tôi và cậu ấy biết nhau từ năm thứ nhất hồi học đại học. Và "hắn" cũng đã một lần gặp tôi và nói: “mình không muốn gặp cậu nữa vì sợ sẽ yêu cậu mất, nhưng điều đó với mình bây giờ thì không thể, nên mình không muốn gặp ấy nữa”. Lúc đó tôi còn rất ngây thơ, không có gì buồn phiền, tôi còn cười nữa chứ. Nhưng có lẽ trên đời có hai chữ “duyên phận” thật. Nên sau này, chúng tôi lại gặp nhau, rồi xa nhau, rồi lại gặp…Người ta nói thường mình không biết quý trọng những gì mình đang có, chỉ khi nào nó mất đi thì mới biết quý trọng và khi đó, có tiếc nuối thì đã muộn màng. Rồi đến ngày cuối cùng của 4 năm học đại học, ngày cuối cùng mà chúng tôi còn gặp nhau ở môi trường đại học, thì một câu hỏi mọc lên sừng sững trong lòng: “Người ấy là gì của mình mà mình thấy đau lòng khi chia xa như thế này?”. Và tình yêu đã lên tiếng. Chúng tôi có một cuộc hẹn.Nhưng khi gặp nhau rồi thì tôi không thể thốt nên lời. Hôm ấy tiết trời lại se se lạnh vì trời mưa. Tưởng như có vật gì đó chẹn ở cổ, tôi không thể thốt nên lời tôi muốn nói (tôi vốn là người nhút nhát trong chuyện tình cảm). Tôi chỉ biết ngồi và nhìn người ấy. Bắt gặp ánh mắt của nhau, ấy như cảm nhận được tôi muốn nói gì, ấy cũng nhìn vào mắt tôi, bốn mắt nhìn nhau và cứ để thời gian trôi qua…Chợt ấy có điện thoại và ấy phải đi chơi với nhóm bạn. Thế là tôi lại lững thững trở về một mình. Tưởng như cuộc chia tay chỉ dừng lại ở đấy. Tôi thẫn thờ chạy về nhà trọ, nhưng không, tôi muốn tìm một nơi để ngồi yên tĩnh một mình. Tôi ra bến Ninh Kiều, và ngồi nhìn những con tàu chạy qua và nhủ thầm với lòng: Hãy gửi nỗi lòng của mình theo những con tàu ấy, hãy để chúng mang theo những nỗi buồn cũng như tình yêu thầm kín của mình. Nếu như đã có duyên mà không nợ thì cũng đừng nên luyến tiếc để làm gì.Và không biết giọt mưa rơi trên má hay giọt nước mắt trên mi mà tôi cảm thấy mằn mặn, nghèn nghẹn trong lòng, và tôi khóc, giống như đã đánh mất điều quan trọng trong cuộc đời.Điện thoại tôi lúc ấy lại hết pin. Nhưng tôi lại có cảm giác cậu ấy sẽ gọi điện. Và tôi chạy một mạch về nhà. Vừa cắm sạc vào thì quả thật tổng đài báo có cuộc gọi nhỡ, và đó không ai xa lạ, đúng như dự cảm của tôi. Tôi lập tức gọi lại cho ấy và ấy bảo rằng: “Đi karaoke với mình đi, có bạn của mình nữa”. Tôi không ngần ngại dù trước giờ tôi chưa bao giờ tham gia những cuộc vui như vậy. cậu ấy không cho tôi chạy xe đi mà đòi lại rước tôi. Thế là tôi lại được gặp cậu ấy. Tuy hai đứa chưa có gì, nhưng bạn bè của cậu ấy lại rất tinh mắt, và cứ ghẹo tôi và cậu ấy là một cặp… Tôi vừa cảm thấy vui trong lòng vừa lại thấy thẹn thùng.Tàn cuộc chơi, cậu ấy đã khá say, tôi thì không hát, chỉ uống ít bia. Tôi chở cậu ấy đi ăn gì để lót dạ. Hai đứa đi ăn cháo. Không khí bữa ăn còn im ắng hơn buổi uống cà phê. Tôi chỉ ngồi nhìn ấy và ấy cũng bắt gặp ánh mắt của tôi. Xong, tôi làm tài xế chở ấy về, khi gần tới nhà tôi, ấy thốt lên câu khiến tôi quặn thắt lòng: “Thế là kể từ mình phải đi một mình trên đoạn đường còn lại rồi sao?”. cậu ấy nói như vừa lời nhủ thầm như vừa hỏi tôi.Tôi dù đau thắt lòng, nhưng giả vờ chọc ghẹo và nói lời bông đùa với cậu ấy. Mọi chuyện tưởng chỉ đến thế là cùng. Nhưng tình yêu một khi đã thổn thức thì đâu chịu im lặng. Về đến nhà, ấy nhắn tin cho tôi và nói lời yêu. Tôi rất mừng trước lời ngỏ ấy. Hai chúng tôi đã thức suốt đêm ấy để nhắn tin cho nhau, nói hết cho nhau nghe những cảm xúc của mình......
Nhưng tiếc thay chuyện tình ấy không có kết thúc tốt đẹp. Vì một số lí do. Tôi đã nói lời chia tay với người ấy. Nhưng cho dù như thế nào, tình yêu của tôi dành cho người ấy không bao giờ phai nhạt. Những kỉ niệm đã có với người ấy luôn hằn sâu trong trí nhớ của tôi. Tôi sẽ cố quên... nhưng sẽ không bao giờ quên....
Good!!!
Good!!!
lục đẳng
lục đẳng

Tổng số bài gửi : 192
Points : 369
Reputation : 3
Join date : 05/11/2009

Về Đầu Trang Go down

Bốn năm mới nhận ra ta yêu nha Empty Re: Bốn năm mới nhận ra ta yêu nha

Bài gửi by nhantrung Thu Oct 21, 2010 9:49 pm

Tình hình này giống với anh chủ topic này wa ta. Cố lên e ủng hộ hết mình
nhantrung
nhantrung
lục đẳng
lục đẳng

Tổng số bài gửi : 154
Points : 407
Reputation : 6
Join date : 26/10/2009

Về Đầu Trang Go down

Bốn năm mới nhận ra ta yêu nha Empty Một câu chuyện quá xúc động!!!

Bài gửi by phamnguyenhuuphuc Thu Oct 21, 2010 11:42 pm

Qua câu chuyện này tôi tâm đắt nhất câu:"Người ta nói thường mình không biết quý trọng những gì mình đang có, chỉ khi nào nó mất đi thì mới biết quý trọng và khi đó có tiếc nuối thì đã muộn màng".....
phamnguyenhuuphuc
phamnguyenhuuphuc
Ngũ đẳng
Ngũ đẳng

Tổng số bài gửi : 127
Points : 287
Reputation : 2
Join date : 05/11/2009
Age : 35
Đến từ : Ben Tre

http://phamnguyenhuuphuc.forumotion.net

Về Đầu Trang Go down

Bốn năm mới nhận ra ta yêu nha Empty Re: Bốn năm mới nhận ra ta yêu nha

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết